Lịch sử trường Đại học Dược Hà Nội sau 120 năm được người Pháp xây dựng
Ngôi trường được người Pháp xây dựng năm 1902, tại đây đào tạo Dược sĩ hạng nhất Đông Dương và có tên là Trường Đại học Y- Dược Đông Dương.
Năm 1889, thực dân Pháp hoàn thành việc xâm chiếm Việt Nam, Lào và Campuchia (Đông Dương) .Cuối thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20 nhà nước thuộc địa Pháp bắt đầu cho xây dựng các cơ sở đào tạo, nghiên cứu khoa học như lập viện Pasteur ở Sài Gòn, Nha Trang và Hà Nội, Trường Viễn Đông Bác cổ, nha khí tượng, viện nông nghiệp, sở địa lý, sở kiểm lâm,... và mở các trường luật, cao đẳng khoa học, cao dẳng mỹ thuật,... nhằm phục vụ cho công cuộc khai thác thuộc địa.
Ngày 8 tháng 1 năm 1902, Trường Y khoa Hà Nội được Toàn quyền Đông Dương ký nghị định thành lập. Ngày 26 tháng 7 năm 1909, chính phủ Pháp ra sắc lệnh quy định một số vấn đề về đào tạo dược. Năm 1914, Ban Dược được thành lập, việc đào tạo dược sỹ bắt đầu được thực hiện từ đó. Chương trình học ba năm đối với khoa Dược. Sinh viên tốt nghiệp được cấp bằng Dược sĩ Đông Dương (tương đương dược sĩ trung cấp ngày nay). Khóa tốt nghiệp đầu tiên năm 1917 chỉ có bốn người.
Trường Y khoa Hà Nội (École de Médecine de Hanoi) được thành lập ngày 8 tháng 1 năm 1902 do bác sĩ Yersin - giám đốc Viện Pasteur Nha Trang giữ chức hiệu trưởng đầu tiên. Trường được đặt tại Ấp Thái Hà. Đội ngũ giáo viên do Trường Đại học Y khoa Paris phê duyệt.
Năm học đầu tiên (1902) có 19 sinh viên được tuyển chọn trên toàn Đông Dương vào lớp dự bị sau 6 tháng, qua kỳ kiểm tra chỉ còn 15 học sinh. Vì là chương trình của Pháp nên các sinh viên học toàn bàng tiếng Pháp. Bên cạnh trường có một bệnh xá với 40 giường bệnh và một phòng mổ tử thi. Đến năm 1904, trường chuyển về địa chỉ số 13 Lê Thánh Tông. Bệnh viện thực hành nằm ở số 132 Lò Đúc. Phòng mổ tử thi đạt tại Lương Yên. Năm 1906, bệnh viên thực hành được xây dựng mang tên Nhà thương bảo hộ (nay là bệnh viện Việt Đức)
Ngày 20 tháng 7 năm 1914, trường mở thêm khoa Dược đào tạo dược sỹ bậc trung học (sau này gọi là dược sỹ Đông Dương) và đổi tên thành Trường Y Dược khoa Đông Dương. Chương trình học ba năm đối với khoa Dược. Ngày 15 tháng 7 năm 1917, khoá dược sỹ đầu tiên ra trường gồm 4 người Việt Nam.
Ngày 22 tháng 4 năm 1924, Toàn quyền Đông Dương ký nghị định quy định trường có nhiệm vụ đào tạo bác sĩ y khoa, dược sĩ hạng nhất (Diplôme de Pharmacien 1ére classe - tương đương dược sĩ đại học ngày nay). Trước năm 1935, sinh viên năm thứ 5 thi và bảo vệ luận án tốt nghiệp tại Pháp.
Năm 1945, sau Cách mạng tháng Tám, lấy tên là Trường Đại học Y Dược Hà Nội do Giáo sư Hồ Đắc Di làm hiệu trưởng.
Ngày 15 tháng 11 năm 1946, Bộ Quốc gia Giáo dục tổ chức khai giảng khóa đầu tiên. Cuộc kháng chiến toàn quốc bùng nổ, trường tản cư đến vùng tự do Chiêm Hóa, Tuyên Quang.
Năm 1947, ban Dược khoa có các khóa trước năm 1945 và năm 1945, khóa 1946, khóa 1947.
Tháng 7 năm 1948, Ban Dược khoa được chuyển cho Cục Quân y phụ trách được thành lập lại tại Thái Nguyên (lúc này nhà nước giao đào tạo Dược cho Cục Quân y). Trong thời gian kháng chiến 1947-1954, Trường Đại học Y Dược Hà Nội (tại Hà Nội bị chiếm đóng) đào tạo được 106 bác sĩ và dược sĩ.
Ngày 28 tháng 1 năm 1955, nghị định 452/ZYO-ND-3 bổ nhiệm Giáo sư Hồ Đắc Di giữ chức giám đốc trường Đại học Y Dược khoa, Giáo sư Trương Công Quyền làm phó giám đốc phụ trách Khoa Dược.